Nhưng cái sông lịch sử vẻ vang bằng một cách chân thật nhất, cũng nói cho trái đất biết rằng, ý muốn có hòa bình và thịnh vượng, duy nhất định yêu cầu trải qua c.hiến tranh, giữa mẫu cũ và dòng mới, giữa cổ hủ và tiến bộ, giữa thiện và ác.


Bạn đang xem: Cây olive màu trắng review

*

Thể loại: hiện nay đại, quân nhân lực lượng quan trọng và nữ phóng viên chiến trường, phái mạnh ôn hòa - cô gái dịu dàng, nội trung tâm kiên cường, ưng ý vững vàng, thâm tình sâu sắc, viết về sự tàn khốc của chiến tranh và cuộc sống thường ngày sau khi trở về.Độ dài: 69 chương (2 tập)Tình trạng: trả - vẫn xuất bản.Đơn vị phát hành:Vanvietbooks' PageCó một tài liệu nào này đã viết rằng, vào một cuộc thi giành quyền bảo đảm an toàn thành phố Attica cổ sinh sống Hy Lạp, người thắng lợi là nữ giới thần Athena đã dùng cây giáo của chính mình để tạo thành cành olive, với mong muốn đưa về sự phì nhiêu và bình an. Trường đoản cú đó, cây olive được tượng trưng cho an yên và thịnh vượng.Nhưng cái sông lịch sử dân tộc bằng một cách chân thực nhất, cũng nói cho quả đât biết rằng, mong có độc lập và thịnh vượng, tốt nhất định bắt buộc trải qua chiến tranh, giữa chiếc cũ và mẫu mới, giữa thủ cựu và tiến bộ, giữa thiện và ác.Thế giới này, khi bạn sống trong yên ổn với hòa bình, không tức là những nơi khác cũng giống như vậy. Chúng ta vẫn đang từng ngày hằng giờ đấu tranh để sinh tồn, hay chỉ dễ dàng và đơn giản chỉ là cố gắng sống để chờ đón một cuộc đời tươi vui hơn.

Xem thêm: Review Kem Chống Lão Hóa Laneige Hiệu Quả Và Được Ưa Chuộng Nhất


Làm sao bọn họ biết được nỗi nhức của họ?Làm sao sẽ giúp đỡ họ?Chính là nhờ những người dân như Lý Toản cùng Tống Nhiễm.Lý Toản thuộc lực lượng đặc biệt quan trọng được cử đến cung ứng quân đội nước D chống lại quân p.hản c.hính tủ và bọn khủng bố. Tống lan truyền là phóng viên báo chí chiến trường, ghi lại những khoảnh khắc đó để truyền tin tức đến khắp khu vực trên cụ giới, để mọi tín đồ biết rằng còn tồn tại một tổ quốc đang cần hỗ trợ như vậy.Tỷ lệ gặp gỡ gỡ thân hai người trên thế giới này là một phần bảy tỷ, xác suất để lưu lại tuyệt vời về nhau có lẽ rằng còn thấp hơn hoàn toàn như vậy nữa. Tuy vậy họ chỉ cần 5 giây đồng hồ.5 giây, chỉ rộng thời gian chờ đợi đèn vàng đưa sang đỏ một ít xíu, nhưng mà cũng có thể mãi mãi bắt buộc chạm tới mẫu huy chương vàng gianh giá trong một cuộc thi.5 giây, không đủ để quay đầu khi lướt qua nhau bên trên phố, nhưng cũng có thể cứu được một mạng người.Lý Toản đã cứu giúp Tống Nhiễm như vậy đấy. Giữa mặt trận đầy mưa bom bão đạn, anh đã cứu một phóng viên, cũng cứu lấy ưng ý của một cô gái, cũng cứu vãn lấy lý tưởng của chủ yếu mình, chỉ là điều đó sau này anh mới biết.Hết thời hạn biệt phái, Tống Nhiễm quay trở về thành phố hòa bình phồn hoa, nhưng góc nhìn của fan lính gan dạ kia mãi vẫn ko thể ra khỏi tâm trí cô. Có thân thương nhất định đang tìm kiếm, ở đầu cuối cô cũng đều có được tin tức của anh. Té ra anh thuộc lực lượng quân đội tp ngay cạnh bên cô thôi, khôn cùng gần.Nhưng biết rồi thì rất có thể làm sao? Chẳng làm thế nào cả, mình tất cả ý chắn chắn gì tín đồ ta đã có tình? Tống Nhiễm siêu nặng lòng, nhưng lại cũng không núm chấp đến vậy.Vì hiểu lầm tình trạng đơn chiếc của anh, cô lại một lần tiếp nữa xung phong đến nước D. Chỉ cần không ngờ, duyên phận sẽ không còn vì sự vứt cuộc của cô nhưng đứt đoạn, họ gặp lại nhau.Lý Toản ban sơ cảm thấy có chút lạ, bởi sao cô bé này lại biến đổi thái độ với anh? Nhưng là một trong người bộ đội trên chiến trường, trọng trách vẫn đặc trưng hơn vớ thảy, may sao Tống lây lan cũng cảm giác vậy. Cô cố gắng dằn những xúc cảm ngổn ngang trong tim mình xuống, phối hợp với anh dứt nhiệm vụ.Chính vì chưng những va chạm hết sức đời thường xuyên như vậy, nhì trái tim lần nữa đến sát nhau hơn. Cho tới lúc, cô xác định được mình đã hiểu lầm, trái tim lại đợt tiếp nhữa thổn thức mạnh khỏe vì anh. Trùng vừa lòng thay, cả anh cũng vậy.Nhưng trước lúc họ kịp nhận thấy tình cảm của đối phương, biến cố ập đến.Họ hồ hết trở về nhà, mà lại là với cùng một sự hoang đem đến lý tưởng.Thì ra, không những nơi tất cả tiếng s.úng rền vang bắt đầu là chiến trường.Thì ra, không chỉ là có s.úng ống đạn dược mới gây nên tổn thương cho những người khác.Tống Nhiễm vị một bức ảnh đoạt phần thưởng mà bị chỉ trích là kiếm tiền bởi sự khổ nạn của bạn khác.Lý Toản bởi vì một quyết định trong những khi cấp bách mà tất yêu tha máy cho bản thân.Họ phần nhiều lạc lối trong hài lòng ban đầu. Một người trầm cảm, một fan ám hình ảnh tâm lý.Mẹ cô từng nói, cô và Lý Toản là hai con người thuần khiết và thiện lương hiếm bao gồm còn sót lại, chính vì như vậy, họ giống như hai hòn đảo đơn độc lạc lõng giữa mẫu đời này. Cuối cùng, nhị con fan lạc lõng ấy, đi trái lại dòng đời mà chạm chán được nhau.Họ phần đông từ chỗ đó trở về, gọi được giờ lòng của nhau, có thể san sẻ nỗi đau mang đến nhau. Cuối cùng,“Nhiễm Nhiễm, anh thật sự mê say em.”“Em cũng vậy.”Rất nhẹ nhàng và cũng khá nhanh chóng. Trong ngày hôm qua thổ lộ, từ bây giờ về gặp mặt bố, bữa sau ở thuộc nhau. Rất có thể bạn thấy nhanh, nhưng thực tế không nên vậy.Từng đứng giữa lằn ranh của sự sống và loại chết, rộng ai hết họ quý trọng những khoảng thời gian ngắn yên bình mặt nhau, không muốn lãng phí ngẫu nhiên khoảng thời gian nào. Họ lặng lẽ ở cùng mọi người trong nhà như vậy. Nhưng mà, nỗi ám ảnh trong lòng cần được được dỡ bỏ.Lý Toản muốn trở lại nước D, hy vọng chính mình giải quyết và xử lý nỗi ám ảnh trong lòng và quay về toàn trọng tâm toàn ý với Tống Nhiễm.Nhưng giải pháp làm của anh lại là 1 cách khôn xiết mạo hiểm, vậy cho nên trước lúc rời đi, giữa hai bạn đặt ba dấu chấm. Tống lây lan vừa đau lòng vừa xót xa, giận hờn với anh, tuy thế rồi cũng không thể thành công sự nhung nhớ domain authority diết. Cuối cùng, cô cũng quay trở về nơi đó. Bởi vì công việc, cũng nguyên nhân là anh.Lần này gặp mặt lại chỗ chiến trường, những thứ đang được đẩy lên đỉnh điểm. Phương diện trận, sống mái và cả tình yêu. Bọn họ thăng hoa cảm hứng sau mọi lần bình an hoàn thành nhiệm vụ. Họ bước đầu mơ ước về một cuộc sống sau khi trở về.Thế nhưng, điều đó cũng tương tự cây olive màu sắc trắng mà họ đã từng nhận thấy vậy. Chỉ nên ảo ảnh.chiến tranh của nước nhà đó sẽ dừng lại, tôi có muốn dừng lại. Tôi ước ao mọi chuyện ngừng ở giây phút họ quay trở lại từ cõi chết, nghỉ ngơi thời tương khắc Tống Nhiễm không từ vứt hy vọng, tìm được Lý Toản điên loạn trên con đường phố. Tôi ao ước mọi chuyện ngừng vào thời gian Tống Nhiễm đưa Lý Toản trở lại nhà với câu nói “A Toản, không sao cả. Chiến tranh kết thúc rồi.”Thế nhưng, đông đảo chuyện là ko thể. Cuộc chiến tranh kết thúc, người quyết tử được vinh danh, vậy người còn sinh sống trở về thì sao? Họ sở hữu trên bạn vết tích của từng trận chiến, có trong đầu nỗi ám ảnh về tử vong của chiến hữu, của những người cơ mà mình yêu thương thương, mãi quan trọng hồi phục.Con người có thiện ác, buôn bản hội tất cả trắng đen. Tuy thế Tống Nhiễm cùng Lý Toản cần sử dụng trái tim ko một vệt xước của mình, bao dong đối phương.Nước D rước đi của mình tuổi trẻ, sức nóng huyết cùng thân thể khỏe khoắn mạnh. Tuy vậy họ không ăn năn hận. Họ luôn tin rằng, cây olive màu trắng mà họ nhìn thấy chưa hẳn là ảo ảnh, mà là 1 giấc mơ, giấc mơ một đời bình an.…Viết về chiến tranh không lúc nào là đề bài nhẹ nhàng, nhưng mà nếu không người nào viết, thì ai có thể hiểu được nỗi đau của rất nhiều người lính? Ai có thể hiểu được nỗi ám ảnh của bạn sống sót? Ai có thể hiểu được tình yêu thâm thúy nở hoa giữa bom đạn?A Toản, nếu bao gồm kiếp sau, em chỉ hy vọng làm một con chim sẻ, không mờ về phương Nam, chỉ ở mãi trên một đỉnh núi.Vậy thì anh đang là cây cổ thụ trên đỉnh núi đó.Nhiễm Nhiễm, anh ko nợ nước, cũng ko nợ nhà, tuy thế lại nợ em.A Toản, anh vất vả rồi.Đợi em, họ sẽ cùng đi.Con của họ, là Lý Tống đưa ra và Lý tự Chi, một trai một gái. Hãy dành chút thời hạn để đọc trung ương sự của mình viết về tía Lý Toản và mẹ Tống Nhiễm, các bạn nhé?___" ": Trích từ bỏ truyện.