Cuối tuần, sài gòn mưa, và tôi hiểu hết 2 tập của truyện này vào trạng thái bị đau nhức mắt.

Bạn đang xem: Nợ em một đời hạnh phúc review

Nói cầm cố nào new đúng chổ chính giữa trạng của tôi khi phát âm truyện này xong xuôi nhỉ? có lẽ rằng là tương đối thất vọng.

Để tôi nói qua một chút về văn bản truyện nhé!

Đàm Tĩnh cùng Nhiếp Vũ Thịnh quen thuộc biết nhau từ lúc cô mới lên cung cấp 3 cùng anh là sv năm nhất. Tình cảm của họ đến rất cấp tốc và cũng rất tự nhiên, thuần khiết. Cho tới khi mọi chuyện trong thừa khứ được ló mặt qua nhật ký kết của mẹ Đàm Tĩnh thì cô đã quyết tâm xong xuôi tình cảm giữa hai người bằng phương pháp phủ nhận tình yêu thương ấy. Bảy năm sau họ chạm chán lại nhau, cô vẫn giữ trong thâm tâm mối hận của cụ hệ trước mà cần thiết sống thực tình với tình cảm của mình, còn anh vẫn hận cô vì năm xưa cô đã tuyệt tình cùng với anh như vậy. Nhưng thiết yếu họ và những người xung quanh đều hiểu được cả đời này họ chỉ rất có thể yêu một bạn duy nhất trong quá khứ ấy cơ mà thôi. Đến dịp Nhiếp Vũ Thịnh thừa nhận tình yêu vào anh lớn hơn tất thảy thì cô vẫn tồn tại sống trong nỗi ám ảnh về cái chết của thân phụ mẹ, thế nên đến khi gần như là mất anh hoàn toàn thì cô mới dám can đảm sống mang lại tình yêu thương của mình, từ bỏ toàn bộ để được ở bên anh.

Nhiếp Vũ Thịnh nói:

“Tất cả số đông hận thù trước kia, cũng chỉ bởi vì biết cô vẫn tồn tại trên trần thế này, mặc dù cách cách nhau đến hàng ngàn vạn dặm, mặc dù cô đã bặt tăm trong biển fan mênh mông, nhưng dù sao cô với anh vẫn cùng thông thường một không gian gian và thời gian, mặc dầu cô từ rất lâu đã trở thành một người xa lạ. Dẫu vậy cô vẫn tồn tại trên thế gian này, toàn bộ hận thù của anh, đến ở đầu cuối anh mới tuyệt vọng hiểu ra rằng, hóa ra chỉ vày cô không thể ở ở kề bên anh được nữa.”

“Khoảng giải pháp xa độc nhất trên cõi đời này, chưa phải khi tình yêu đang thành vượt khứ, mà là lúc quá khứ anh xung khắc cốt ghi tâm, vào mắt bạn kia, lại chỉ là một trong những hạt cát đã bị quên lãng từ lâu.”

“Đợi hay không là chuyện của anh, yêu hay là không cũng là chuyện của anh. Em ko yêu anh nữa, năm đó vì chưng sao em lại rời xa anh, hoặc trước nay thật sự em chưa từng yêu anh, cũng chẳng sao cả, vấn đề đó không tác động đến anh. Gồm điều em nói không nên rồi, chưa hẳn anh đã có lần yêu em, nhưng mà anh vẫn luôn yêu em, từ bỏ trước tới giờ, thậm chí còn cả sau này cũng thế.”

Tình cảm của anh dành cho Đàm Tình vẫn luôn luôn như vậy, yêu cô như vậy, tuyệt vọng trong tình yêu ấy là vì thế mà vẫn không thể nào từ vứt được.

Trước khi gặp lại cô sau trong thời gian xa cách, anh vẫn ước muốn cô sống không được hạnh phúc, tuy thế khi đích thực thấy cô sinh sống chật vật dụng thì anh lại sót yêu thương vô cùng. Cô gái trước đây anh yêu thương, mến thương như cô công chúa nhỏ mà bây giờ đã yêu cầu chịu những trở ngại trong cuộc sống mà đổi mới tiều tụy như vậy. Nhiếp Vũ Thịnh gần như tưởng rằng trong khi thấy cô lâm vào thực trạng như vậy thì anh đã cảm thấy thỏa mãn nhu cầu vì đều gì anh đã nên trải qua khi không có cô sinh hoạt bên, nhưng phần lớn thù hận vị tình yêu đổ vỡ trước kia gấp rút được bỏ qua chỉ vày anh nhận ra sau thời gian xa bí quyết ấy tình yêu của anh ấy vẫn nguyên lành như vậy, anh tất yêu hận cô được.

Khi thực sự về thân gắng của sơn Bình được máu lộ, anh bất ngờ, rồi lại mong muốn cho tình thương vô vọng của mình, rồi lại bị cô tạt cho một gáo nước lạnh. Từ 7 năm trước cho đến hiện trên anh chỉ hỏi cô một câu tại sao, lý do năm kia anh rời vứt anh? nguyên nhân lại vệt anh sinh con? … cùng nhiều thắc mắc tại sao nữa, dẫu vậy vẫn không được đáp lại. Anh băn khoăn cô tất cả yêu anh hay không, còn suy xét anh tuyệt không, chỉ cần anh yêu cô thôi, vẫn sẽ mãi là như vậy.

Đàm Tĩnh từ bỏ một cô bé ngây thơ chỉ biết cần cù học cùng yêu Nhiếp Vũ Thịnh của những ngày quá khứ ấy đã mất nữa, cơm áo gạo tiền, bị bệnh của đánh Bình đã khiến cô quan yếu giữ lại trường đoản cú tôn của mình nữa. Cô nói mọi lời có tác dụng cô tự khinh thường bỉ bạn dạng thân, làm những câu hỏi mà cô chưa từng nghĩ là sẽ có tác dụng nhưng tất cả vì bình bình mà cô làm được vớ cả, cũng một trong những phần vì cô mong mỏi giết chết hoàn toàn tình yêu vẫn luôn luôn tồn tại trong cô.

Trong cuộc đời bi ai sau khi mẹ cô ra đi, Đàm Tĩnh chỉ với sống vì tầm thường của cô, vậy nên cô đánh đổi tất cả để bé cô rất có thể được sống cùng cô, nếu đang vào con đường cùng thì trường đoản cú tôn còn giữ để gia công gì khi điều ấy không thể giúp cô.

Còn yêu thương, còn nhung nhớ tuy nhiên nỗi hận vào cô béo hơn, cô hận phụ vương của Nhiếp Vũ Thịnh đã đẩy cô mang đến cảnh mất phụ vương mất mẹ, cô quan trọng cứ vậy mà bỏ lỡ chỉ để sống và làm việc cho tình yêu của cô được. Vậy nên anh sát cô là vậy, anh yêu cô là vậy tuy vậy Đàm Tĩnh không đủ can đảm bước cho gần anh nữa.

Xem thêm: 20 Kiểu Tóc Xoăn Nhẹ Đuôi Hàn Quốc Hot Nhất Hiện Nay, 30+ Kiểu Tóc Xoăn Nhẹ Đẹp Nhất 2022

Khi Nhiếp Vũ Thịnh tuyệt vọng nói với cô rằng “Đàm Tĩnh, anh đã dành tất cả để yêu thương em, nếu như em không cần, thì thôi” thì cô đang đau lòng biết bao, cơ mà khi đã biết sắp tới mất anh rồi thì cô chỉ hoàn toàn có thể nói “Cả đời này anh ấy không tỉnh lại, cháu đợi cả đời. Kiếp này đợi không được, cháu sẽ đợi mang đến kiếp sau. Anh ấy ngóng cháu bao nhiêu năm như vậy, con cháu sẽ ngóng anh ấy cả đời.” Hận thù đã kéo họ xa cách hết ngần ấy thời gian, cho đến khi Đàm Tĩnh bừng tỉnh lại thì chỉ từ lại một mình cô mà lại thôi.

Hình hình ảnh chờ hóng hạt đậu tương nảy mầm được nhắc đi nói lại tương đối nhiều lần, như chờ đợi tình yêu quay trở lại của hai nhân vật chủ yếu vẫn ra mắt mòn mỏi do đó qua chừng ấy thời gian vậy. Cho đến khi đã bao gồm hơn đôi mươi đĩa đậu tương nảy mầm tính từ lúc ngày Nhiếp Vũ Thịnh chạm chán nạn thì Đàm Tĩnh mới có thể thở phào nhẹ nhõm vày anh đã trở về bên cô trọn vẹn.

Trong truyện này đan cài nhiều mối tình của khá nhiều nhân đồ với hai nhân thứ chính, tuy vậy không rối, mà lại đó chỉ y hệt như những cách thể hiện tại tình yêu không giống nhau của mỗi người mà thôi, của cả tình yêu kia là 1-1 phương hay song phương.

Tôi gồm đọc một số phản hồi trên mạng, và cũng như phần đông mọi bạn thì tôi không yêu thích nhân vật chị em chính trong truyện này, tuy thế tôi cảm thấy người sáng tác đã xây dựng thế giới của các nhân trang bị là như vậy, yêu cầu họ chỉ có những lựa chọn như thế mà thôi. Tình thân của Nhiếp Vũ Thịnh cũng tương tự những nhân đồ vật nam ham tình khác trong ngôn tình, tất cả chăng không giống là tình yêu của anh ấy khiến cho tất cả những người đọc cảm giác vô vọng, vậy vì thế nó cứ nhức âm ỷ và kéo dài mãi.

Trên phía trên làm share của tôi về tình thương của nhị nhân thiết bị chính, giờ đồng hồ tôi sẽ quay trở lại chuyện thuở đầu tôi đang nói, tại sao đọc truyện này tôi lại khá thất vọng?

Đầu tiên, truyện viết bi thương và nặng trĩu nề. Trước truyện này thì tôi chỉ hiểu một truyện của Phỉ bửa Tư Tồn là “Hải thượng phồn hoa“ bắt buộc tôi cũng cần yếu nói là truyện này người sáng tác viết thế nào so với đầy đủ truyện trước đó được. Tuy nhiên, bi thảm về chuyện yêu đương của nhị nhân vật chính khi họ ngay sát nhau như vậy mà lại không thể đến bên nhau sớm hơn là điều thông thường với hầu hết truyện gồm nội dung như vậy này. Truyện nặng nề nề, hay nói theo cách khác là túng bức. Người sáng tác xây dựng nhị nhân thứ chính trong số những hoàn cảnh mà họ không thể bao hàm lựa chọn khác. Ví như 1 Nhiếp Vũ Thịnh vốn là 1 con mối sách, tài năng thì tài thật nhưng mọi người chỉ gồm một trình độ mà thôi, cũng không ai toàn tài nhằm ứng biến đổi được vạn biến. Vậy cho nên giữa cuộc sống thường ngày đang bình lặng, tự nhiên giông bão kéo mang lại thì cũng chỉ rất có thể làm cực tốt trọng phạm vi rất có thể mà thôi. Ví như Đàm Tĩnh sống trong một trái đất quá bé dại bé, số tín đồ cô quen thói chỉ đếm trên đầu 1 bàn tay, thế nên gần như cô không có lựa chọn nào khác khi trở nên cố xảy ra. Vậy phải hai fan vốn sống trong thay giới dễ dàng bị đẩy vào những trường hợp nhiều toan tính thì họ chẳng thể thích ứng được trọn vẹn được. Nhiếp Vũ Thịnh chọn tin cậy Thư Cầm, Đàm Tĩnh lựa chọn tin yêu Thịnh Phương Đình mà không hề hay biết cả một lớp lưới rộng lớn quăng ra chỉ chờ họ đến.

Thứ hai, biện pháp viết quyển một và quyển nhì quá không giống nhau làm tôi ko thể đuổi theo kịp được. Giả dụ như ngơi nghỉ nửa đầu truyện thì hầu như chuyện xoay quanh cuộc sống đời thường của nhì nhân đồ dùng chính, với phần nhiều lần gặp gỡ lại, rồi lại giầy vò nhau, ngược tâm theo như đúng kiểu hồ hết truyện khác, thì cho đến quyển hai phần đông chuyện chuyển phiên quanh âm mưu của Thịnh Phương Đình. Giả dụ như nửa đầu cứ đều đều như vậy, thì đến nửa sau lại có vô số việc xảy ra tiếp tục nhau, thực sự tôi cảm thấy đọc khá mệt. Thịnh Phương Đình tiến hành kế hoạch của mình rất tuyệt đối và hoàn toàn như anh vẫn dự tính, tuy vậy về mặt bất thần về thân nuốm hay cục bộ của kế hoạch này thì đối với phiên bản thân tôi là không bất ngờ, tuy nhiên những tin tức đưa ra tất cả phần quá tải.

Thứ ba, chiếc kết vội. đích thực đọc đến những dòng ở đầu cuối của truyện thì tôi thấy một kết cục do vậy là hợp lý, ko ám hình ảnh cũng không day dứt. Cơ mà nếu như 4/5 đầu truyện viết rất chi tiết và cảnh giác thì đến kết truyện tôi có cảm xúc như đang làm việc theo cùng người sáng tác vậy. Gồm lẽ một phần là vị có không ít thông tin, có rất nhiều sóng gió nổi lên ở cuối truyện cơ mà tôi cảm xúc kết truyện ở sẽ là quá vội.

Cuối thuộc để nói tới truyện này, ko khen tuyệt chê nhưng mà đây chỉ là cảm giác tương đồng của hai trường hợp cơ mà thôi. Sau thời điểm đọc “Hải thượng phồn hoa” rồi phát âm “Nợ em một đời hạnh phúc” tôi ghi nhớ đến xúc cảm lúc tôi đọc “Anh gồm thích đất nước mỹ không” rồi sau đó lại đọc “Phù gắng phù thành” vậy.

“Nợ em một đời hạnh phúc”, nếu tác giả bắt Đàm Tĩnh cùng Nhiếp Vũ Thịnh phải chia li, thì thực sự quá bất công mang đến họ. Suy mang lại cùng, tội ác của cha anh, Vũ Thịnh đâu tất cả biết? Dù thế nào, tất cả những thương tổn anh đề xuất gánh chịu đựng cũng phải được bù đắp chứ,


*

tên khác: Thời gian đẹp tuyệt vời nhất là khi yêu em
Tác giả: Phỉ té Tư Tồn
Thể loại: hiện tại đại, ngược, nam chính thâm tình, gương vỡ vạc lại lành, HEĐộ dài: 28 chương + NTTình trạng: hoàn - sẽ xuất bản.“Đàm Tĩnh, cô tưởng do đó là kết thúc ư? Đừng vội vàng mừng, còn chưa tạo cho cô thân bại danh liệt, tôi thề ko buông tha.”Bảy năm trước, vào một đêm mưa gió, Nhiếp Vũ Thịnh với trái tim tan vỡ đã nhẫn vai trung phong buông ra nhưng lại lời nham hiểm như vậy với Đàm Tĩnh. Đó là lúc cô bảo rằng cô trước đó chưa từng yêu anh, khi cô nói rằng cô đã vứt đi đứa con của nhì người.Bảy năm sau, cô trở thành người mẹ một con, cuộc sống thường ngày vô cùng trở ngại và cơ cực. Còn anh từ bây giờ đã là một bác sĩ trẻ em đầy triển vọng của ngoại y khoa tim mạch tại một bệnh viện lớn. Với rồi duyên phận trớ trêu, anh trở thành bác sĩ điều trị bao gồm cho đàn ông cô.Đàm Tĩnh giờ đây đã không hề là Đàm Tĩnh của anh ý nữa. Làn da trắng ngần anh từng đam mê mê giờ đã trở nên đen sạm. Mái đầu óng mượt ngày làm sao giờ thô xơ vị thiếu chất. Thấy cô như vậy, lẽ ra anh phải vui vẻ mới đúng, nguyên nhân trong lòng chỉ toàn cảm giác gian khổ xót xa? Anh tự khinh thường bỉ phiên bản thân mình, hóa ra bao bấy lâu anh không từng xong xuôi yêu người con gái ấy.

Bảy năm, quãng thời gian không thật dài tuy vậy cũng đủ để lòng người đổi thay, đủ để hồ hết điều thân quen trở cần xa lạ. Nắm nhưng, đừng nói là bảy năm, nhưng mà cho dù cho có là cả đời đi chăng nữa, chắc rằng cũng không được để Nhiếp Vũ Thịnh xóa nhòa đi hình láng của Đàm Tĩnh được anh chứa giấu ở vị trí sâu thẳm nhất của trái tim, ko đủ để làm phai nhạt đi một tình yêu đã trở thành chấp niệm.Nhiếp Vũ Thịnh và Đàm Tĩnh đã gặp mặt nhau vào trong những năm tháng tươi đẹp tuyệt vời nhất của tuổi thanh xuân. Hai bạn họ của thời niên thiếu, đang yêu nhau theo một cách trong sạch và vô tư nhất cùng với một tình thân thuần khiết với dịu êm tựa như dòng nước chảy hiền đức hòa.Hai fan họ của thời niên thiếu, đã quan tâm gọi nhau bằng những tên gọi thân yêu thương nhất, nguyện sẽ cùng mọi người trong nhà sống trọn kiếp người. Hai fan họ của thời niên thiếu, vẫn nghĩ rằng cứ yêu nhau thì sẽ được ở bên nhau mà trù trừ rằng bản thân còn thừa trẻ, quá non nớt để hiểu được phần đa nét vẽ éo le của ông trời.Nhiếp Vũ Thịnh trường thọ không bao giờ quên được tối mưa năm ấy, từng lời nói của cô giống như các mũi dao sắc và nhọn không kết thúc giày xéo trái tim anh. Anh không thể nhớ mình đã đi bộ dưới mưa bao lâu đêm ngày đó. Từng giọt mưa lớn như một tua dây thừng quất lên người, lên khía cạnh anh, tầm đôi mắt anh nhòa đi, do dự là bởi mưa hay nguyên nhân là nước mắt.Ngày hôm ấy, trời đổ cơn mưa, sấm chớp xé toạc bầu trời, cũng tương tự trái tim anh, vì những khẩu ca của cô nhưng mà vỡ tan thành từng mảnh.Nhiếp Vũ Thịnh yêu Đàm Tĩnh bao nhiêu thì cũng hận cô bấy nhiêu. Anh hận cô vui đùa với cảm xúc của anh, hận cô đem trái tim anh ra nhưng mà mặc sức chà đạp. Nhiếp Vũ Thịnh do dự rằng, vào chiếc đêm mưa gió đó, khi anh mang theo nỗi gian khổ tột cùng cơ mà lao xuống núi, thiệt ra cô đã một mình đứng bên dưới màn mưa rét mướt buốt, khóc mang lại tan nát ruột gan.Sau ngày hôm ấy, Nhiếp Vũ Thịnh quý phái Mĩ du học, nói đúng hơn, là anh đang làm việc trốn. Chạy trốn khỏi phần đông mảnh hồi ức ngọt ngào luôn đè nén trái tim anh, chạy trốn ngoài nỗi lưu giữ nhung domain authority diết luôn dày vò anh từng giây từng phút. Anh muốn lãng quên tất cả, quên khuấy đoạn tình duyên ngắn ngủi mà lại khắc cốt ghi tâm, lãng quên người con gái mà anh đã yêu bởi cả trái tim mình.Suốt khoảng thời gian dài sau đó, Nhiếp Vũ Thịnh liên tục gặp mặt ác mộng, tới mức phải đi điều trị trung tâm lí. Anh lao đầu vào công việc tựa như một cái máy, do chỉ lúc bận rộn, anh mới không tồn tại thời gian nhằm nhớ mang lại cô, rồi lại đau khổ nhớ về tối mưa ngày xưa. Tình ái với Đàm Tĩnh đã cố kiệt toàn bộ nhiệt huyết của anh, không tồn tại cô, anh có sống cũng chỉ như dòng xác không hồn.Tình cảm cơ mà Đàm Tĩnh giành riêng cho Nhiếp Vũ Thịnh có lẽ rằng cũng thâm thúy chẳng hèn gì tình cảm của anh dành cho cô. Chỉ tất cả mình cô biết, rằng cô đã hoảng sợ thế nào khi gặp mặt lại anh sau bảy năm xa cách. Chỉ có mình cô biết, rằng cô vẫn nhớ vòng ôm êm ấm của anh ra sao. Chỉ có mình cô biết, rằng mặc dù xa cách bao lâu, thì nụ hôn của anh ý vẫn luôn làm cô thiếu tính lí trí.Những ngày sau khi Nhiếp Vũ Thịnh tách đi chắc rằng là khoảng thời gian đen tối nhất trong cuộc sống Đàm Tĩnh. Đàm Tĩnh khi ấy không vị trí nương tựa, lại đang tiếp tục mang trong mình một sinh linh nhỏ bé và bắt buộc nói là như mong muốn cho cô lúc cô gặp mặt được Tôn Chí Quân. Người bầy ông này đã ở bên trợ giúp cô trong những ngày khó khăn nhất, Đàm Tĩnh lừng chừng vì sao anh ta lại đối giỏi với cô như vậy, nhưng mà mình xúc cảm được rằng, ngoài ra Tôn Chí Quân đang trót đem lòng yêu thương Đàm Tĩnh. Khoác dù không hiểu biết vì sao sau đây Tôn Chí Quân lại cố tâm đổi tính, đối xử với Đàm Tĩnh siêu tệ, nhưng mà cũng nhờ tất cả anh ta thì Nhiếp Vũ Thịnh new biết được Đàm Tĩnh đã từng phải sống gian khổ ra sao.Hóa ra, Đàm Tĩnh không thể phá bỏ người con của nhì ngưòi, còn bởi vì đứa nhỏ xíu đó nhưng mà suýt nữa mất mạng. Hóa ra, cô chia ly anh bởi vì mối thù ko thể xóa sổ giữa mái ấm gia đình cô và cha anh. Tuy nhiên thay vì nói đến Nhiếp Vũ Thịnh biết phần lớn chuyện, Đàm Tĩnh chọn 1 mình gánh chịu toàn bộ đớn đau. Cô không thích anh nên áy náy, không thích trở thành nỗi vướng bận trong lòng anh, đề nghị đã thay tìm cách biến tình yêu của anh biến đổi thù hận.Thực lòng nhưng nói, thì mình ko ủng hộ chắt lọc của Đàm Tĩnh. "Nếu bạn yêu ai đó, rất nhiều việc cần cùng nhau gánh vác. Đừng ngu xuẩn từ mình hi sinh rồi nhận định rằng đó là hy vọng tốt cho tất cả những người kia." * Đàm Tĩnh đã làm bởi thế mà lần khần rằng anh đã yêu cô hơn chính bạn dạng thân mình. Nhiếp Vũ Thịnh anh, mặc dù đau mang đến mấy, cũng cần yếu buông bỏ, mặc dầu hận cho mấy, cũng cấp thiết lãng quên.Khi Nhiếp Vũ Thịnh biết được tất cả những tổn thương nhưng Đàm Tĩnh yêu cầu gánh chịu, anh chẳng thể làm gì hơn, chỉ biết đau buồn tự trách phiên bản thân. Giá như năm đó anh không loại bỏ khi chưa tìm hiểu rõ ngọn ngành, giá bán như khi gặp mặt lại anh ko buông ra mọi lời cay độc với cô, giá bán như thời gian có để quay trở về bảy năm trước, anh vẫn bảo vệ, thương cảm cô bằng toàn bộ những gì anh có.Bảy năm trước, Nhiếp Vũ Thịnh đã do cái tôi thừa lớn của chính mình mà quăng quật rơi Đàm Tĩnh. Bây giờ, anh mong mỏi kéo cô trở về bên cạnh cạnh, bít chở, bù đắp cho cô và giúp cô xoa dịu các vết thương chằng chịt trong lòng."Trên đời này có hai lắp thêm không thể nỗ lực giữ, một là chuyện cũ, một là mưa hoa bay." ** Đàm Tĩnh, nếu bọn họ không thể quay về như trước, vậy anh sẽ cùng em có tác dụng lại từ đầu.*****Mình vốn mê say đọc phần nhiều truyện có hoàn thành buồn, tuy vậy với “Nợ em một đời hạnh phúc”, nếu người sáng tác bắt Đàm Tĩnh và Nhiếp Vũ Thịnh bắt buộc chia li, thì thực thụ quá bất công đến họ. Suy mang đến cùng, tội vạ của phụ vương anh, Vũ Thịnh đâu bao gồm biết? Dù chũm nào, toàn bộ những thương tổn anh buộc phải gánh chịu đựng cũng buộc phải được bù đắp chứ, nên không?
Nhiếp Vũ Thịnh không phải kiểu nam bao gồm có tâm thuật thâm sâu như biển. Anh giành cho Đàm Tĩnh một tình yêu đơn thuần mà thay chấp, cứ tưởng rằng đó chỉ nên thứ tình cảm xốc nổi của thanh xuân, ai ngờ lại lấn vào cốt tủy. Anh cứ dở hơi nghếch mà ôm khư khư tình thân ấy, cho dù nghĩ rằng cô sẽ có ck con mà lại trong tâm thức vẫn luôn luôn chờ cô cù trở về.Thử hỏi, yêu cầu nhớ nhung tới mức nào mà ngay tất cả trong mơ, anh vẫn không dứt gọi thương hiệu cô? test hỏi, bắt buộc yêu nhiều từng nào mới hoàn toàn có thể tuyệt vọng mà lại nói rằng: “Đàm Tĩnh, anh đang dùng tất cả để yêu thương em, trường hợp em ko cần, thì thôi vậy.”Còn Đàm Tĩnh, có lẽ sau tất cả những thương tổn cô phải chịu đựng, sau toàn bộ những khó khăn cô phải trải qua, sau cuối thì ông trời cũng rất công bằng khi bù đắp mang lại cô một người lũ ông ưu tú, yêu thương cô theo cái cách xinh tươi và trả mỹ đến như vậy.Xét về các mặt, “Nợ em một đời hạnh phúc” xứng danh là trong những bộ truyện hay nhất của Phỉ bổ Tư Tồn. Tuy nhiên khi đọc ngừng những trang cuối cùng, bản thân lại cảm giác hơi hụt hẫng vì biện pháp tháo gỡ các nút thắt gồm phần cấp vàng, nhanh chóng và cái kết dù có hậu dẫu vậy cũng không đủ để vừa lòng người đọc. Tuy thế biết làm thế nào được, chỉ đành tự mình vẽ ra cho họ một viễn ảnh về một tương lai viên mãn, chúc mang lại Nhiếp Vũ Thịnh và Đàm Tĩnh sẽ tiến hành mãi mãi vui vẻ, bình yên, cùng nắm tay nhau đi qua tháng rộng lớn ngày dài.____________*: Trích "Ám Dục"- Thánh Yêu**: Trích " đến anh chú ý về em"- Tân Di Ổ"...": Trích từ truyện