Tuyển chọn những bài xích thơ mon 12 hay và cảm hứng nhất từ khá nhiều tác giả. Thơ chào đón tháng 12 vẫn tới với xúc cảm hân hoan, vui vẻ. Cùng rất đó là cảm giác vui buồn, hoài niệm về tháng Mười hai – Tháng sau cùng của 1 năm.

Bạn đang xem: Thơ hay tháng 12

“Tháng mười nhì này em biết viết gì đây, bởi tháng mười nhì là mon ngày kỷ niệm. đáng nhớ hằn sâu cứ chuyển phiên ẩn hiện, có thể dùng hiện tại thực nhằm bôi xoá giỏi không…Tháng mười hai về chẳng rạng rỡ nắng và nóng mai, cơ mà là mùa yêu kết hình hài nhỏ trẻ. Nẻo con đường tình yêu thương vẫn bản thân em yên lẽ, anh rất có thể nào xoá được lệ nhức thương…” (Trang Trần)

Thơ mừng đón tháng 12 vẫn đến

CHÀO THÁNG MƯỜI nhị – Thơ: Hồng Khanh

Tháng mười hai về tớiĐông lanh tanh mình ênKhông ai để bắt đềnNiềm cô đơn sầu tủi

Tháng mười hai đậy bụiKỷ niệm cũ nhạt nhoàXa biện pháp mấy mùa hoaTình vùi chôn dĩ vãng

Tháng mười hai vệt sángĐã không rọi xuống trầnĐể héo úa tuổi xuânVết chai sần cũng chịu

Tháng mười nhì nũng nịuCủa làn gió vờn ruNỗi lưu giữ giăng sương mùTa đần độn ngơ hoài niệm.

*
Tháng 12 ƠI!…

CHÀO THÁNG 12 – Thơ: Châu Lê

Ta kính chào nhé..tháng mười hai yêu quáThích lắm nè sao tả hết niềm vuiTạm chia tay ngày cũ lắm bùi ngùiTháng mười một hãy lùi vào dĩ vãng.

Tiết trời lạnh..khoác áo màu tạo ra dángDạo phố phường trọng điểm trạng đón xuân sangTiếng mỉm cười vui tràn xuống khắp xóm làngCùng sánh bước với phụ nữ thơ tri kỷ.

Một năm mới gần sờ tay rồi nhỉNoel kìa tối trắng đón chúa sinhHưởng tối say cùng với khúc hát trao tìnhLời em hứa chúng mình cùng cả nhà mãi.

Tháng mười hai..ta yêu rồi thì phảiBa mươi ngày bây giờ đón đợi taNhịp thời hạn tích tắc phút ngọc ngàGhì trở lại đừng xa vắng tôi nhé.

CHÀO THÁNG MƯỜI hai – Thơ: Phương Lý

Đón mon cuối, về trong dòng lạnhGió từng đợt thoáng chạnh lòng taThương người nghèo nàn xót xaÁo không đủ ấm, tòa nhà trống hoang

Mừng thành lập, huy hoàng quân độiKhí hào hùng tiếp nối phụ thân ôngMột lòng gìn giữ biển khơi đôngNgày thêm vững vàng mạnh, quyết không chịu đựng lùi

Đón tháng cuối bổi hổi xứ đạoĐêm ngày lễ noel nến pháo rộn ràngSum vầy niềm hạnh phúc mênh mangBên nhau sum vầy xốn xang lòng người

Tiễn năm cũ, niềm vui mãn nguyệnNhững ngày qua, kỷ niệm bi đát vuiĐói nghèo vận hạn đẩy lùiĐón chào năm mới niềm vui ngập tràn.

*
Tháng 12 yêu thương Thương.

CHÀO THÁNG MƯỜI nhì – Thơ: Thanh Vân Vũ

Tháng mười Hai vẫn gõ cửa rồi à?Sao cấp tốc vậy sắp tới sửa qua năm cũHương tình thắm xưa nay hằng ấp ủVẫn còn trên đây chẳng dậy lên khoe màu!

Em gồm cần thời gian vụt qua mauThêm một tuổi da mặt nhàu black sạmChân chim nổi lô má càng thêm námMắt mờ hơn hoàng hôn chạm bên thềm…

Gió mùa về se se giá buốt từng đêmDẫu chăn ấm không ru tra cứu giấc mộngBao xung khắc khoải âu lo bởi vì cuộc sốngCố quên đi nhưng cứ rượu cồn muôn hình!

Ngắm sao trời nghìn tinh tú lung linhCứ soi mãi vẫn thấy bản thân mờ nhạtMênh mông biển hối tiếc niềm khao khátSóng mải vui quên dào dạt xô bờ!

Cuối năm rồi thả hồn nốt nhạc thơSang trang mới hi vọng chờ gõ cửaNiềm tin vững vàng tình yêu là vấn đề tựaĐón Xuân sang niềm hạnh phúc hứa theo về!.

Chùm Thơ tình mon 12 cùng với nỗi nhớ bạn yêu

Anh à.. Mon Mười nhị rồi đó anh…Đã bước đầu se lạnh, đã bước đầu hanh hao, đã bắt đầu buốt giá.. Cùng em đã ban đầu thấy chông chênh.

Con đường em đi giờ không hề ghập ghềnh sỏi đá nữa nhưng mà cũng chẳng hề bằng phẳng. Bước đi của anh tuy vậy hành cùng em cũng ngoài ra đã bắt đầu mờ nhạt mất rồi. Trong khi em lại độc hành, lại một mình băng qua những mua đông giá lạnh.. Gần như ngày hè rát bỏng chói chang.

Những nóng áp, nồng nàn bên cạnh đó cũng vẫn quên em.. Quên rằng em vẫn âm thầm chờ, ngóng mãi……Tháng Mười nhị rồi.. Một năm sắp qua rồi.. Em lại đã dần quen với lặng lẽ của quả đât riêng em.. Quen với giải pháp ngắm nhìn cuộc đời dửng dưng như cũ.. Quen lặng lẽ mỉm cười ngắm nhìn và thưởng thức những đôi nhân tình ríu rít cùng cả nhà và thấy lòng bình lặng.. Hầu hết sự Vui, Buồn hình như đã bão hòa.

Tháng Mười Hai.. ừ, mon Mười nhì rồi nhỉ.. Em mệt quá anh à!!!!!

EM KHÓC NHÉ (Ánh Nguyệt Phạm)

Nhớ anh nhiều, em khóc.. Giành được không ..Cho vơi bớt những tủi hờn, trống rỗngBơ vơ lắm.. Riêng biệt em chiều gió lộngBàn tay mình tự núm lấy bàn tay

Vào Đông rồi, trời lất phất mưa bayGió, với gió buốt vai gầy đơn lạnhCon mặt đường vắng 1 mình em đứng lặngChênh vênh..

Nhớ anh nhiều.. Em khóc nghe anh ..Cho dịu lại những u sầu hoang hoảiCuộc Đời trôi đi.. Còn em đứng lạiChờ Anh!!

NỖI NHỚ THÁNG MƯỜI nhị – Thơ: Lê Thanh Tâm

Ta ghi nhớ em thầm lặng tháng mười haiBuổi mau chóng mai nắng nóng cũng lười quên dậyMưa xám mây một vùng trời run rẩyBầy chuồn chuồn luống cuống la đà bay

Ta nhớ em u ám và đen tối khói sương cayGiọt café cũng trĩu quằn xung khắc khoảiYêu Trịnh lắm rồi nghe tình xa ngáiCâu hát rơi còn đung đưa buốt đời!

Ta nhớ em ghềnh thác cũng đùa vơiSông một mẫu cứ hoài trôi câm lặngBước hối hận về thánh đường nằng nặngNgồi chấp tay tĩnh lặng nhẩm ước kinh

Ta lưu giữ em thành khẩn mong phục sinhTreo đức tin trên đầu ngọn thông gióMong em về chầm đủng đỉnh men lối cỏRồi xuân reo khát vọng nụ đá quý mai…

Nỗi lưu giữ em sở hữu tên mon mươi hai!

GỬI THÁNG MƯỜI hai – Thơ: nhân từ Phương

Tôi viết bài bác thơ tình gởi tháng mười haiKhi nỗi nhớ đan thiết lập trên mái tócKhi nhìn mưa tự dưng cũng òa nhảy khócXót xa lòng …. Ai đó kịp về chưa.

Tháng mười hai nắng chẳng đầy đủ mộng mơMà gió mùa rét cứ dư quá nỗi nhớThương lắm đó bạn ơi chớ mở cửaTránh gió lùa kẻo cảm lạnh biết chưa.

Tháng mười hai lòng thốt nhiên cứ đong đưaTờ định kỳ cũ loại bỏ thấy như vừa hụt hẫngThời gian trôi xếp dày thêm khoảng lặngTết sắp tới về…. Liệu người dân có về chăng.

*
Tuyết Rơi mon 12

THÁNG 12 VỀ – Thơ: Cẩm Nang

Tháng 12 về, tất cả lạnh lắm không anh?Nỗi nhớ ý muốn manh, chòng chành rồi vỡTháng 12 về, vào em vẫn còn đấy bỡ ngỡChúng ta vẫn ở nhị đầu… nỗi nhớ chơi vơi…

Tháng 12 về, cảm hứng buông lơiAnh lưu giữ em không? những như em đang nhớTháng 12 về, mang mang lại em tương đối thởHơi thở nồng thắm làm lỡ một hồn thơ.

Tháng 12 về cây xanh xác xơ?Xuân đến đông sang, lòng em trơ khấc lắm!Tháng 12 về, em không hề nghe nắng và nóng ấmBởi anh là mặt trời nhưng lại không sưởi nóng nơi em…

DỊU DÀNG THÁNG MƯỜI hai – Thơ: Nguyễn Ngọc Thùy Lam

Người năm cũ hiện giờ nơi đâu nhỉ?Quá khứ nhạt nhòa sao nỗi lưu giữ vẹn nguyên?Bến sông xưa thất lạc bóng con thuyềnNên dòng nước mãi ưu phiền, day dứt!

Tình năm cũ đã lắng vào ký kết ứcSao trong tâm thức vẫn thổn thức ngày đêm?Ta hotline tên rất nhiều kỷ niệm êm đềmNghe ngọn gió lướt qua thềm vội vã

Mười một tháng giá lùng, trôi nhanh quáGửi lại mùa hầu như phiến lá cong khôGửi lại ta nỗi ám hình ảnh mơ hồGửi lại phố nỗi đợi chờ, trông ngóng!

Tháng mười hai dịu dàng êm ả ru giấc mộngVe vuốt trái tim buồn, lay rượu cồn chuyện yêu đương…

*
Thơ mon 12 Cô Đơn.

Thơ tháng 12 ảm đạm cô đơn, thất tình

EM HÃY VỀ – Thơ: Đinh Ngọc Phong

Em hãy về…sưởi nóng tháng mười haiTim se lạnh..đang từng ngày hoen ố…Góp chân tình…anh một đời vẫn lỡGửi vào em từng khá thở thâu đêm…

Tháng mười hai đông xoã nhẹ qua rèm..Con phố nhỏ…hắt hiu thềm cô quạnhEm giờ đồng hồ vui..?có tín đồ thương bên cạnh…Đâu biết rằng…có kẻ đắng nhỏ tim…

Em hãy về…hứng lấy giọt mưa thềm…Nơi gồm anh âm thầm tình yêu thương ấyVòng tay em…đã một đời xa mãi…Để đông buồn…giấu lại trái tim si…

Em hãy về…trả lại đường nét xuân thì…Phút suy tư…anh ôm ghì vào mộng!

THÁNG MƯỜI nhị – Thơ: trằn Quốc Hiệu

Anh trở về một sáng tháng mười haiĐứng hóng em chỗ phố dài đã hẹnNơi cơ mà ta đã từng có lần ước nguyệnBao tháng dài nay quyến luyến bên nhau

Nơi rất lâu rồi ta duyên thắm cùng traoAnh vẫn đợi lâu rồi…em nào thấy!!Bao nỗi nhớ cuộn vào anh trỗi dậyEm đâu rồi… Sao chưa thấy em ơi

Em biết ko lòng anh quá đùa vơiVẫn cứ mãi đợi em … Đợi mãi…!Em theo ông chồng đi về địa điểm xa ngái..!Con phố buồn tê tái cả mùa đông

Anh lần tìm kiếm dư âm tình ái nồngSao kiếm mãi nhưng vẫn ko thấy bóngAnh cách mãi lang thang hoài phố vắngGiờ bên người…em bao gồm nhớ anh không!

THÁNG CUỐI NĂM – Thơ: trằn Đức Lập

Tháng mười nhị kéo ta về đoạn cuốiKhúc vô hay chìm nổi chuyện hôm quaChiều lặng lẽ thả đời theo vệt nắngHồn mệt tuồi buông bỏ tháng ngày xa.

Chút giá chỉ buốt vo tròn trong câu chữGói rộng lớn vào tận đáy trống khôngGiấu xốn xang vào buổi sớm đầu đôngTa ngồi đếm tháng mười nhì vuột mất.

*
Thơ Tình tháng 12 Cô Đơn.

TẢN MẠN THÁNG MƯỜI hai – Thơ: nai lưng Thùy Linh

Tháng mười nhì rồi, anh cứ ở nơi đâu?Đông gõ cửa ngõ cùng nỗi sầu ngự trịEm phải lắm vòng tay, dẫu vậy cũng chỉÔm nghẹn ngào nghìn ý nghĩ về miên man

Em đi tìm kiếm giữa nhân thế thênh thangNgười sưởi ấm lòng em tối giá lạnhNgười thuộc em bước đi trong nghịch cảnhNhưng xa vời chỉ thêm chạnh hồn thôi

Neo ngậm ngùi cùng ước ao ước nhỏ nhoiĐêm lẻ cách giữa đời bao vớ bậtCó ai không, người sẻ phân tách được, mất?Người mong ngóng chỉ ánh nhìn nhìn nhau

Sương giăng mờ chết thật ánh những vì saoBao chổ chính giữa sự gửi vào lời thơ nhạtGió thẩn thờ dạo bước lên từng khúc hátKhúc ưu phiền nhòa nhạt thân ngàn mây.

THÁNG MƯỜI hai CHÔNG CHÊNH – Thơ: Đào Văn Cứu

Tháng mười nhị lật tờ kế hoạch cuối cùngMà cảm tình mông lung những quá đỗiNăm thì không còn ai đi con đường cũng vộiCòn bạn ta hờn giận khóc thừa nhiều

Thương lắm mà lại sao lại ráng em yêuGiờ không đến mỗi chiều như xưa nữaĐể gió giá lùa qua ô cánh cửaCóng từng đêm buốt cứa trái tim này

Chờ không về ủ ấm chút bàn tayHôn lên má mỗi ngày như xưa cũVườn hoa cúc bên nhà đang hé nụLộc chồi xuân nghe nhú dậy đầu cành

Ôi tình ái giờ vượt đỗi mong mỏi manhNhư thuyền nhỏ tròng trành nơi bến vắngEm ko nói cả khung trời im lặngNhói lòng nhức mặn đắng lệ hoen tròng

Đêm thì dài với tự khắc khoải ngóng mongThơ sầu úa từng dòng vơi con chữKhông thiết nữa ngán rồi đề xuất thành thửTrong tim hồng bi thảm dữ lắm fan ơi.

CHÀO THÁNG 12 – Thơ: Nguyễn Xuân Hùng

Tháng Mười nhì xin đón nhận trở vềMùi rơm bắt đầu cánh đồng quê vừa gặtMuốn trao gởi yêu yêu đương qua ánh mắtCúc họa my gom góp cả vai trung phong tình

Vẫn đong đầy luyến ái với lòng trinhVà năm tháng cứ một mình đứng đợiCòn từ hỏi thời gian nào em tớiMười nhì rồi nhưng mà vời vợi lưu giữ nhau.

Xem thêm: Toner Simple Cho Da Dầu Mụn Simple, Review Toner Simple Có Tốt Không

VIẾT cho THÁNG 12 – Thơ: Kim Sang

Anh tất cả về kịp với mon mười haiĐể thuộc em trải qua những miền lạnh giáCùng em ôm ấp sau đông đảo ngày mệt mỏi lảKết thúc một đoạn đường bằng áo cưới vu quy

Ngã thanh xuân em chờAnh hãy về điĐừng để mùa đông tội tình con én nhỏĐừng để mùa hoa tàn phai rồi nức nởĐừng để cuộc tình hai đứa phải xa nhau

Mùa noel về gió mùa rét cuộn khô nóng haoEm lại tìm anh bởi câu thơ em viếtEm đựng anh vào thơ cho nồng thắm mãnh liệtCho nỗi ghi nhớ rộng dài domain authority diết mãi không thôi

Tháng mười hai đâyDòng sông bên lở mặt bồiEm vẫn viết cho anh bài bác thơ đi thuộc mùa cúc dạiHoa trắng ngày đông bạt ngàn bến bãiThương câu hát mong ngóng yêu mãi bến sông trăng

Giáo hàng không anh câu tởm thánh bẽ bàngTiếng chuông ngân thân đêm lâu năm giá lạnhTháng mười hai đơn độc trăng khuyết rồi nửa mảnhNửa miếng ơ thờ rớt rụng xuống mùa hoa

Tháng mười nhị đâySao anh ko ru lại câu hòĐể bến sông xưa ôm cuộc tình giãy giụaMùa đông lưu giữ anh ôm nỗi sầu cắt cứaAnh có kịp về nhằm ghép lại khuôn trăng?

THÁNG MƯỜI hai – Thơ: đánh Khê

Tháng mười hai vềXôn xao gió thổiÁnh nắng và nóng sầuĐưa lối đông quaCho hư ảo gầy guộc cuội giàMuốn níu lạiTrăng ngà một phần hai khuyết

Tháng mười hai vềsương giăng trắng tuyếtBão tố dồn nối tiếc từng cơnTình phôi phaBao lỗi ảo dỗi hờnCòn sót lạiNhững ơn sầu nghĩa cũ..

Tháng mười hai vềchậu hồng ủ rũLá xanh dàyMầm nhú đông quaCon thuyền xưaBến nhớ la đàNgười ngơi nghỉ lạiThiết tha đợi xuân kết …

Tháng mười hai vộiMột năm lại tếtTuổi càng caoBạc hết mái đầuTình mênh môngCuồn nộ biển khơi sâuTim hi vọngHết sầu Đông năm nữa.

*
Thơ mon 12 Lãng Mạn.

Thơ tình mon 12 hay & lãng mạn nhất

YÊU LẮM THÁNG MƯỜI hai – Thơ: Đào Bá Trường

Mắt cong veo… em đón tháng Mười HaiNhìn chiều tím mê mải trôi theo gió.Mảnh mai lắm êm ả dịu dàng tà áo đỏLời ngọt ngào trộn khá thở căng tràn…

Bờ môi em thả ra cuộc tri hoanVào môi anh mịn màng lời chan chứa.Ngực em đầy thơm nồng hương thơm hoa sữaThắp trong anh ngọn lửa trong cả canh dài…

Em yêu thích theo tiếng gọi ban maiĐón rạng đông thái lai kính chào ngày mới.Tinh khôi nở một tấm tình phơi phớiĐong gửi lòng… chấp chới Cúc Hoạ Mi…

Anh say rồi trưng nốt khối tình siHớp giọt men… nhâm nhi từng vạt nắng.Tim thì thầm gọi rộng lớn lời văng vẳngHoạ mi ơi… yêu thương lắm tháng Mười Hai…

THƠ TÌNH THÁNG MƯỜI nhị – Thơ: Nguyễn Nhơn

Sắp hết năm rồi đó em ơiTháng mười hai không cười sẽ tốiViệc còn nhiều, mọi fan thúc hốiMuốn xong thì tối đề xuất làm thêm

Tháng mười hai rồi kia nhé emCố cụ lên mới ngừng hết việcCuối đông rồi sao mưa da diếtLúc chiều về, khi lại nửa đêm

Tháng mười hai rồi đó nhé emLúa đồng trên đang mùa gặt háiEm có nghe rộn ràng tấp nập tiếng máyLúa chuyển về đầy ấp khoảng sân

Tháng mười nhì Đông cũng sắp tới tànQuà giáng sinh phân phối ngay góc phốCây thông xanh, đèn vàng, tím, đỏ…Ta download về trang trí nhé em.

CHÀO ANH THÁNG 12 – Thơ: Hoa Châu

Em chào anh chàng trai tháng mười haiNụ cười ấm mang nắng và nóng về tựa cửaĐể nỗi lưu giữ vơi dần dần không thêm nữaKhúc giao mùa ấm áp lắm bàn tay…

Tháng mười hai trời cũng xếp lại ngàyMây nhanh chóng giăng mưa buồn đêm vắngGió vi vút len vào lòng chớm lạnhAnh hậu đậu về gom nhặt mảnh trăng mơ…

Tháng mười nhì thổn thức ghép vần thơEm cô gái bỗng thấy mình trẻ lạiMôi hé nở thân đồng tiến thưởng hoa cảiĐông đang về gợi mãi khúc yêu thương thương…

Tháng mười hai tuyết lấp gió còn vươngManh áo mỏng mảnh pha sương ngày mấy lượtGởi chút nắng mang lại anh lòng ao ước…Mong mạnh khỏe chào anh nhé tháng mười hai.

YÊU THÁNG MƯỜI nhì – Lục bát: Danh Lợi

Đông về trong thời điểm tháng mười haiYêu em không còn cả mười nhị tháng rồiSao em chẳng nói một lờiĐể anh ngơ ngẩn cứ ngồi yên ổn im

Gió thổi buốt cả trái timĐể anh mải miết đi kiếm vậy saoTình anh đã chót giữ hộ traoBao lời đã ngỏ em lờ cho qua

Tình anh rộng lớn bao laMưa phùn gió rét chẳng là gì đâuYêu em không phải lo ngại khổ đauCho mặc dù gian nặng nề bao lâu chẳng màng

Tình anh vẫn luôn chứa chanAnh sẽ giữ lại được lại nồng thắm mai sauGõ cửa mở trái tim mauĐể với hơi nóng bên nhau trọn đời.

CHUYỆN TÌNH THÁNG MƯỜI hai – Thơ: Vũ Xuân Hòe

Anh nắm tay em vào thời điểm tháng mười haiKhi nắng nóng mai đang sở hữu bên song cửaKhi trên cành hoa lan sẽ bung nởLại điện thoại tư vấn về nỗi nhớ đáng nhớ xưa.

Khi trên cành chùm bưởi chín đung đưaHương dìu dịu tương tự như vừa lan tỏaMái tóc em trên vai như mây xõaCứ bập bềnh nghiêng ngả đụng vào anh.

Cứ ngạt ngào hương thơm hương bòng hương chanhKhiến lòng anh càng liên miên say đắmSợi nắng khô giòn làm má em đỏ thắmĐể môi anh hy vọng gửi gắm nụ hôn.

Dắt tay em trở về phía chiều hômKhi hoàng hôn mờ trong chiều giá giáVạt nắng nóng chiều nhuộm hồng thêm đôi máRất và lắng đọng anh gởi cả nụ hôn.

*
Tình Thơ tháng 12.

Thơ tháng 12 hoài niệm tình xưa với cái lạnh mùa đông

BẾN SÔNG XƯA – Thơ: nai lưng Thị Phượng

Tháng mười hai tấm định kỳ cứ mỏng dính dầnNgày tháng hỡi ơi tần ngần nuối tiếcĐôi đôi mắt ngọc đâu còn màu xanh da trời biếcLòng u sầu nhìn mẫu lá đã rơi

Dấu yêu ơi vẫn gián đoạn chân trờiÔm kỷ niệm với bao lời hứa ướcSông vẫn tan thuyền xuôi theo loại nướcChở tình yêu mà ngày trước anh trao

Mặc gió xô sóng vỗ mạn dạt dàoNỗi nhung nhớ vẫn dâng trào hòa quyệnMuốn xóa sạch dẫu vậy lòng đầy giữ luyếnBởi câu thề đã nguyện mãi bên nhau

Dẫu nắng nóng mưa có tệ bạc trắng mái đầuNhưng nghĩa nặng tình sâu còn in dấuNay nhắn nhủ vị trí xa chàng gồm thấuMong ngày về neo đậu lại bến xưa

Vẫn bé kênh rợp trơn mát hàng dừaTrong cam kết ức như vừa hôm qua vậyDù ban đêm hay sớm mai tỉnh dậyLuôn Mơ màng sẽ được thấy trơn ai …

CHẠM NGÕ THÁNG MƯỜI nhì – Thơ: Đào Văn Cứu

Gió lạnh lùng mở ngõ mon mười haiĐông vẫn tới đêm dài thêm hơn em nhỉNằm thao thức trọc nai lưng bao suy nghĩGửi người yêu mộng mỵ ái ân nồng

Biết giờ đồng hồ này em còn thức giỏi khôngĐêm nguyệt tỏ chất ông xã bao kỷ niệmHình ảnh cũ tự nhiên về xâm chiếmNgười yêu thương xưa kiều diễm lân cận mình

Mùa đông như thế nào trăng sáng toả lung linhCăn gác xép từ bỏ tình đôi bạn trẻTa ngây dại đụng môi hồng của béChuông gió reo nhè dịu trước hiên nhà

Tôi khởi hành đông ấy đề xuất chia xaKhi giã biệt sao mà khổ sở thếHai đứa nhìn trăng xoàn rưng rưng lệLúc chia tay chẳng dễ một ít nào

Nay đông về thiên nhiên lại xôn xaoNhớ domain authority diết cồn cào em gái nhỏMuốn quay trở về căn công ty xưa đầy gióTháng mười nhị trăng tỏ trắng nỗi niềm.

Chùm thơ tạm biệt tháng 12, cảm giác những ngày cuối của mon Mười Hai

CUỐI THÁNG MƯỜI nhì – Thơ: Kim Long Nguyen

Cuối mon mười hai.. Không còn năm rồi đóMưa nhạt nhòa cơn gió lạnh vào đâyKhông khí rộn ràng tiếp nhận Tết TâyMột năm mới tràn đầy niềm niềm hạnh phúc .

Cuối tháng mười hai.. Trên đường đông đúcXe chạy dìu dặt chẳng dịp nào ngơiNgười về quê bạn sắm sửa dạo bước chơiBên se giá thật hoàn hảo và tuyệt vời nhất đấy ạ .

Cuối tháng mười hai.. Nghe lòng rộn rãÁo tím rạm tình thương quá đi thôiMàu ấy năm xưa ai đó đã bồi hồi“Anh nguyện mãi yêu rồi nha nhan sắc tím ” .

Cuối tháng mười hai.. Với bao hoài niệmNăm bắt đầu đang về ngọt lịm hồn thơThời gian dần trôi từng phút từng giờNhững gì đã cùng đang chờ phía trước .

Cuối mon mười hai.. 1 năm có đượcBên dòng đời cùng phần nhiều bước buồn vuiChúc năm vừa qua chuyện cạnh tranh đẩy lùiAn Khang Thịnh Vượng niềm vui lan tỏa.

XA RỒI THÁNG MƯỜI nhị – Thơ: Châu Hà

Mưa như hạt những vết bụi mãi rơiNhẹ nhàng mà chẳng chịu đựng rời khoảng chừng sânChiều len chút nắng và nóng tần ngầnĐông còn níu lại ý trung nhân cuối mùa

Lạnh ơi sao cứ phân buaTuyết tan lóng lánh cười chơi nắng maiMỗi năm một chặng đường dàiTrôi nhanh cuối tháng mười hai giã từ

Chạm tay cung bậc xuân ư!Ồ! giao mùa đấy bây giờ sẽ quaBốn mùa tạo thành vũ trụ màChào đông đón tia nắng ngà mùa xuân

Chiều xen gợn chút bâng khuângNhư cô thiếu phụ thẹn thùng sẽ yêuE ấp nụ hoa mỹ miềuCho người quân tử cũng xiêu vẹo lòng chờ

Đông ơi nghìn đóa hoa mơTạm biệt hãy ngủ mặt bờ bình yên.Hạt sương thân thương diu hiềnTrẩy hội năm mới tháng giêng đã về.

TẠM BIỆT THÁNG MƯỜI nhì – Thơ: Nguyễn Thành

Em đi rồi quăng quật lại mỗi mình taTháng mười nhì giờ sao xa xăm quáCó hợp lý em tìm kiếm về phiên bản ngãBỏ sau lưng là cả một trời yêu.

Tháng mười hai tháng nhớ tiếc bao điềuKhi không còn năm mà hơn nữa nhiều dang dởCâu thơ xưa tìm về trong tương đối thởĐể đến lòng nức nở chiều cuối năm.

Vậy mà lại sao em chẳng chịu đựng về thămTháng mười nhị vẫn nằm chờ tín đồ chúcChờ yêu thương tìm về trong hạnh phúcMong bình yên những thời gian mình xa nhau.

Tháng mười nhị cạn rồi kia niềm đauKhi nhì ta vẫn nhì đầu nỗi nhớHỏi đầu năm này liệu em gồm để lỡNgày tương phùng mình nghỉ ngơi kề cận bên.

CUỐI THÁNG MƯỜI nhị – Thơ: bởi Lăng Tím

Đông chuẩn bị mãn mon mười nhì qua ngõThả nỗi bi ai vào ngọn gió đi hoangGóc phố cũ vẫn nơi bắt đầu bàng lá đỏNhớ yêu đương ai tim nhung lưu giữ ngập tràn

Anh xa vắng tanh phố rêu phong ủ rũMong Xuân về đơm nụ biếc chồi xanhNắng dỗi giận mây xám bi quan trốn ngủGom mùa yêu đương em đan giấc mộng lành

Bên Huệ, Cúc, Hồng, Lan khoe nhan sắc thắmTrên đầu cành ướt đẫm gần như giọt sươngKhắc trong thâm tâm mối ngành ngọn sâu đậmLối thề xưa ý muốn hai đứa tầm thường đường

Chào Đông nhé hứa hẹn mùa sau gặp mặt lạiĐón Xuân về hoa trái ngọt thơm hươngMuôn tia nắng nóng những tuyến phố nhẹ trảiThả bước đi em đi dạo khắp phố phường

KẾTCác bạn vừa xem qua những bài xích thơ tháng 12 thiệt hay từ rất nhiều tác giả. Hãy phân tách sẻ xúc cảm của các bạn về mon 12 tại đoạn bình luận bên dưới cùng hiendai.edu.vn nhé!.